Tôi thấy đa phần phụ huynh Việt Nam thường quen với khái niệm “DẠY” kỹ năng sống cho trẻ. Nhiều ông bố bà mẹ rất ý thức được việc dạy kỹ năng sống cho con từ nhỏ và không tiếc tiền để đăng ký các lớp học kỹ năng sống cho trẻ từ các kỹ năng như tự tin, làm việc nhóm, thuyết trình, tự lập… nhưng kết quả vẫn không được như mong đợi. Mình đã từng trao đổi với nhiều phụ huynh và cả một số giáo viên các môn kỹ năng sống thì thấy một phần trong số đó vẫn hiểu là “dạy” đơn thuần là cô giáo/thầy giáo hướng dẫn trẻ trên lớp và trẻ học theo. Không thể phủ nhận kết quả của các khóa học kỹ năng sống ngắn hạn (vài buổi) hiện nay, (thường là trẻ học xong buổi nào có hiệu quả ngay sau đó, VD học bài về chào hỏi thì về nhà cũng chào hỏi như cô hướng dẫn được ngay). Tuy nhiên, các bố mẹ có nghĩ rằng, kỹ năng sống là việc một sớm một chiều chúng ta có thể định hướng và phát triển cho trẻ được không?

Theo quan điểm cá nhân Tôi, nên dùng từ định hướng và phát triển kỹ năng sống. Nếu muốn tăng cường các kỹ năng sống cho trẻ, bố mẹ nên tìm hiểu các chương trình, phương pháp dạy hướng tới sự định hướng, phát triển kỹ năng sống một cách khoa học, xây dựng NỀN TẢNG kỹ năng cơ bản trước, từ đó phát triển các kỹ năng sống quan trọng cho trẻ. Quan trọng hơn cả là tạo cho trẻ một nền móng vững chắc, khả năng tư duy độc lập và niềm đam mê học tập.

Tập trung vào gốc rể “Nhân Cách – Nghị Lực – Tư Duy – Kỹ Năng – Kiến Thức ” “Giàu có – Hạnh Phúc”

Các bố mẹ nên có một lộ trình phát triển kỹ năng dài hạn cho trẻ (đánh giá qua từng giai đoạn), không nên quá chú trọng vào kết quả trong thời gian ngắn. Ngoài ra, không nên nghĩ rằng trẻ học kỹ năng ở trường một tuần một, hai là đủ. Muốn có kết quả tốt nhất, bản thân các bố các mẹ phải dành thời gian để phối hợp với giáo viên, tham gia việc “học” cùng trẻ tại nhà.

Trên đây là một số ý kiến chủ quan của tôi. Rất hy vọng được các bố các mẹ chia sẻ và thảo luận cùng.

NHẤN VÀO ĐỂ TÌM HIỂU ĐỊNH HƯỚNG NGHỀ NGHIỆP CHO CON THÂN YÊN NHÉ